Tác hại của việc sử dụng mạng xã hội đến công việc

nghiện mạng xã hội

Tôi vừa đánh một giấc ngủ trưa thật ngon lành. Cảm giác êm đềm như thời còn đi học. Hay lúc mới bắt đầu bước chân đi làm vậy. Cách đây một tháng. Tôi vẫn quay cuồng ngay cả trong giấc mơ. Bây giờ những thứ đó đã hoàn toàn biến mất. Vậy tôi đã làm gì? Thật ra, tôi thấy được tác hại của việc sử dụng mạng xã hội. Nên đã tìm cách xử lý nó. Những phần tiếp theo là tâm sự thật lòng của tôi. Hy vọng chúng ta tìm được sự đồng cảm.

Cuộc sống trước khi có mạng xã hội

doc sach trong thu vien

Thời đi học, tôi có thể dành cả ngày để ngồi trong thư viện. Ráng đọc cho xong mấy cuốn sách vật lý ẩm mốc, vàng vọt chẳng ai thèm ngó tới. Ngày đó không nhiều sách vở, báo mạng và mạng xã hội như bây giờ. Tôi tìm thông tin qua vài tờ báo echip, pcworld, mực tím. Mà phải đi mượn, đọc vội vàng rồi trả lại người bạn. Qua đây, tôi thấy khả năng tập trung của mình không đến nỗi nào.

Học xong, tôi bước chân vào đi làm. Quả thật, tôi yêu thích môi trường năng động ở Sài Gòn. Không được học hành đàng hoàng. Nhưng vẫn hoàn thành tốt những việc trong công ty. Những việc phải thuê kỹ sư. Tôi cũng có khả năng học được và làm như các bạn ấy. Tôi thấy khả năng tập trung vẫn ổn. Nhưng mọi chuyện đã thay đổi từ khi nào tôi không hay biết. Khả năng tập trung, để học hỏi, hoàn thiện đã biến đi đâu mất.

Tác hại của việc sử dụng mạng xã hội đến khả năng tập trung

kiem tra email trong gio lam viec

Hiện tại, tôi bán hàng, dạy học để nuôi sống bản thân. Tôi cũng quen sắp lịch làm việc từ hôm trước. Mặc dù lên lịch chi tiết. Nhưng chỉ cần ngồi vào máy tính khoảng 10 phút. Thậm chí không được 10 phút. Tôi tự động nhảy hết trang này đến trang khác. Đầu tiên là Facebook, Gmail sau thì voz, vài giây sau lại kiểm tra mail. Đôi lúc kịp dừng lại. Tôi tự hỏi, mày biết chắc không có gì mới rồi. Sao lại bấm vào làm gì vậy?

sử dụng mạng xã hội trong giờ làm việc

Thế mà, chỉ cần quay lại công việc vài phút sau tôi lại bấm y như vậy. Rồi kết quả ra sao? Bạn biết đấy. Một ngày qua đi chẳng làm gì ra hồn. Đối với tôi là vậy. Tôi vẫn hoàn thành công việc trong sự giằng co. Chất lượng thì không như mong đợi. Bởi vì vài phút tôi lại nhảy từ cái này sang cái khác. Tôi đã tự cắt đứt dòng suy nghĩ và sự tập trung vào việc cần làm rồi.

Tôi lên kế hoạch để cải thiện tình hình. Lập danh sách những thứ cần loại bỏ. Ép nhựa, ký tên dán vào phòng tắm. Nơi tôi cảm thấy bình yên nhất. Tôi kiểm tra điện thoại. Xem ứng dụng nào chiếm nhiều thời gian nhất. Rồi hay vào trang nào nhất.

nghiện facebook

Chẳng có gì bất ngờ. Nhiều nhất là Facebook sau đó là Safari. Chắc hẳn bạn đoán ra rồi. Safari dùng để lướt Voz cùng báo mạng. Khi thẳng thắn nhìn vào khoảng thời gian dành cho những thứ này. Tôi cảm thấy hoảng sợ, hổ thẹn và cảm thấy hơi nhục.

Có lẽ, bạn nghĩ rằng điều đó bình thường mà. Bây giờ ai chẳng dùng Facebook…đọc báo mạng. Tôi đồng ý với điều này. Tôi dành cả chục năm tươi đẹp nhất mải mê với nó. Khi nhận ra những điều không bình thường. Tôi nhìn xung quanh cha mẹ, anh em, hàng xóm. Bất kể thời gian, không gian địa điểm nào. Bên cạnh cũng có chiếc điện thoại. Đang mải mê với thứ gì đó trên mạng.

Thật ra, tôi cố tình xem mọi người đang chú tâm vào điều gì. Phần lớn vào Facebook xem short video, tóm tắt phim. Nhiều người giải trí bằng video hài trên Youtube. Thật sự, tôi thấy sợ. Khoảng thời gian để học hành, nghỉ ngơi, nhìn ngắm trời đất. Nay đã hoàn toàn biến mất. Chẳng có gì ngoài màn hình điện thoại và một số ứng dụng như Facebook lướt đến khi đi ngủ. Thậm chí còn chẳng giám ngủ.

Mạng xã hội là gì?

mạng xã hội là gì

Bạn có thể gọi bất kể trang nào. Tạo điều kiện giao lưu giữa người với người trên internet là mạng xã hội. Trong đó mình thấy Facebook là đại diện tốt nhất. Tất nhiên còn vô số những thứ dưới tên khác như diễn đàn. Đó cũng là một kiểu mạng xã hội. Sau khi thấy được mình lãng phí thời gian học, nghỉ ngơi, phát triển cho mạng xã hội. Tôi cần phải thay đổi.

Quá trình cai nghiện mạng xã hội

cách cai nghiện mạng xã hội

Mỗi sáng nhìn vào tờ giấy trong nhà tắm “Cần phải hạn chế vào Facebook, diễn đàn”. Tôi đã âm thầm ngưng sử dụng Facebook từ ngày 24/07/2021. Không một lời thông báo trên Fanpage. Hoàn toàn biến mất không một lời giải thích. Đừng quên, Facebook chỉ là đại diện lớn nhất thôi. Bên cạnh đó tôi cũng cắt toàn bộ những trang chiếm thời gian như Voz, đọc báo. Cần có hành động cụ thể hơn.

Tôi dành thời gian cài lại tất cả máy tính. Sau đó, chặn hoàn toàn mấy trang này từ trong hệ thống. Để mở trình duyệt cũng không vào được. Để chắc ăn hơn, tôi cài ứng dụng chặn Facebook, Gmail, Voz báo mạng thêm lần nữa.

cách sử dụng điện thoại có hiệu quả hơn

Trên điện thoại thì dễ hơn nhiều. Tôi khôi phục cài đặt gốc. Sau đó xoá tất cả ứng dụng không cần thiết. Nói chung, thứ nào lãng phí thời gian thì xoá. Làm gì mà cực đoan thế. Nếu không quản lý được thời gian của mình. Sẽ có thứ khác chiếm lấy nó. Tôi xoá hầu hết, chỉ để lại ứng dụng nghe nhạc, ghi chú và theo dõi thể chất…Nói chung, những thứ quan trọng nhất với mình.

Không Facebook, Mail, Zalo. Quan trọng hơn cả. Tôi đã xoá triệt để Safari. Xoá hết xoá hết. Nghe như bị điên phải không? Có thể lắm, nhưng ko sao. Tôi muốn dành lại chút thời gian. Để tâm trí ổn định và tập trung vào những việc quan trọng hơn. Vô số thứ đợi mình học, để nhìn ngắm mà.

Vẫn chưa hết. Tôi chủ động huỷ luôn gói cước 4G. Như vậy, sau rất nhiều năm sử dụng Facebook và các mạng xã hội. Chưa bao giờ dám ngắt kết nối hoàn toàn như vậy. Mới đầu tôi cũng rất lo lắng. Nhưng đã chơi thì phải chơi đến cùng xem sao. Rồi một ngày, hai ngày cũng hết một tuần. Cảm giác như thế nào nhỉ?

Cảm giác không sử dụng mạng xã hội như thế nào?

nghien cafe nhu mang xa hoi

Lần đầu tiên dám vứt bỏ kết nối liên tục. Nguyên một tuần không sử dụng Facebook, Zalo. Không có bất kỳ một thông báo trên điện thoại. Cảm giác cũng hơi ghê ghê. Kiểu như bị bỏ rơi giữa đảo hoang vậy. Mấy ngày đầu thật sự khó chịu. Tôi cảm thấy bồn chồn, ngứa ngáy tay chân.

Cảm giác như thiếu thuốc vậy. Bạn nào nghiện cafe sẽ hiểu được. Khi đang uống quen. Sau đó ngưng hẳn sẽ thấy bồn chồn, toát mồ hôi, ngứa ngáy…Mặc dù lý trí nói cần tập trung làm việc. Nhưng chuyện gì tới cũng tới. Tôi lại mở trình duyệt rồi gõ Facebook khi nào không hay. Tình trạng tái nghiện diễn ra cả tuần sau đó. Nhưng thật may mắn. Tôi đã chặn hết rồi. Gõ thì gõ cũng chẳng vào được. Ngồi gỡ mấy cái chặn đi cũng phát mệt.

Bắt đầu công việc để cải thiện khả năng tập trung

làm việc tập trung hơn khi không có mạng xã hội

Cơn nghiện cũng giảm dần. Tôi bắt đầu ngày mới, không phải nghĩ đăng gì đăng lên Facebook Pages. Không còn mở máy tính ngay sau khi dậy. Không vô thức kiểm tra mail, lướt báo như trước. Biết chắc không thể vào Facebook từ máy tính hay điện thoại. Tôi giảm thời gian cầm điện thoại. Còn thời gian ngồi máy tính để làm việc vẫn không thay đổi nhiều.

Cùng lúc đó, tôi lên kế hoạch xử lý những việc còn dang dở. Những việc phải làm từ đầu năm rồi. Ví dụ, tôi bán hàng trên Shopee. Rất nhiều sản phẩm cần chụp ảnh đẹp hơn, thêm video nữa. Bên cạnh đó, còn cả tấn sản phẩm mới về cần chụp ảnh. Thế mà, từ tháng 3 tới giờ mình chưa làm. Nhưng dành hàng giờ, hàng ngày, hàng tháng để lướt mấy thứ gọi là mạng xã hội. Ok, giờ còn đâu mà vào.

Tôi lên lịch chi tiết vào cuối ngày hôm trước. Dậy 5 giờ, thể dục, ăn sáng, cafe rồi đọc sách. Bắt tay vào xử lý công việc từ lúc 7h30 sáng đến 11h30. Chiều sẽ bắt đầu từ 12h30. Mặc dù làm ở nhà. Nhưng thời gian như tại công ty.

Mới bắt tay vào việc. Trời ơi, cả núi sản phẩm cần chụp ảnh và quay video. Nhìn thôi cũng xỉu rồi. Hai ngày đầu quá nản kèo. Khi đầu óc căng thẳng bởi núi việc. Tôi tìm cách trốn chạy lên internet. Nhưng ko sao, đã chặn hết.

Thế là lại quay trở lại làm việc. Rồi đến ngày thứ 3, mọi thứ cũng vào guồng. Chân tay cũng quen việc hơn. Đầu óc bớt nhảy tung tăng hơn nhiều. Tôi tập trung chụp ảnh, quay video, kiểm hàng. Đúng là làm từ sáng đến trưa, đến chiều luôn. Từ lúc này, mọi việc diễn ra rất nhanh. Nhanh hơn dự tính nhiều.

Tôi tưởng phải mất cả tháng để xử lý cả đống sản phẩm. Thế mà, tôi xử lý ngon nghẻ trong một tuần. Chụp xong tất cả sản phẩm mới và quay video. Vậy là sau một tuần, đúng một tuần. Tất cả sản phẩm đã có ảnh đẹp, có video. Chẳng những vậy, tôi còn tối ưu đủ thứ nữa. Tôi cũng sửa sang lại trang này cho đẹp hơn. Mọi thứ chỉ đúng một tuần. Cho một núi công việc dồn từ Tết. Bạn biết tôi cảm thấy gì sau khi hoàn tất không?

Tôi cảm thấy hài lòng, nhẹ nhàng và kèm hối hận. Những thứ đáng lẽ phải làm từ rất lâu rồi. Thì không làm mà lại dành thời gian vi vu trên MXH. Vì sao tôi thấy hài lòng? Vì kịp nhận ra điều đó. Dám vứt bỏ để tập trung làm việc hơn. Thật sự, lúc đó nâng nâng vui muốn phát khóc luôn. Tôi thấy lựa chọn này rất đúng đắn.

Sau một tuần làm việc nghiêm túc. Tôi nhận ra, chúng ta có thể cải thiện khả năng tập trung. Miễn chúng ta thật sự muốn. Mặc dù còn bị xao lãng bởi dư âm từ mạng xã hội. Nhưng tôi có thể làm việc nửa tiếng, một tiếng mà không nghĩ gì khác. Thật tuyệt vời. Khi tập trung vào công việc. Tôi không thấy buồn vì những thứ ngoài tầm kiểm soát nữa. Tôi chỉ biết làm việc và hoàn thành thật tốt thôi.

Rảnh rỗi dễ tái nghiện mạng xã hội

tai nghien mang xa hoi

Sau khi xử lý xong, dành nguyên một ngày nghỉ ngơi. Chỉ nằm suy nghĩ, đi chạy bộ, nghe nhạc thôi. Rất lâu rồi, rất lâu. Tôi mới có dịp nghĩ về bản thân mình lâu như vậy. Hoàn toàn không bị làm phiền bởi bất kỳ thông báo nào. Tôi nghe từng chữ trong bài hát. Nghe từng nhịp chân khi chạy bộ.

Tôi nhận ra khả năng tập trung của mình đã thay đổi. Thứ tôi tưởng đã mất mịa rồi. Thật may vẫn còn kịp. Nhưng cũng trong thời gian nghỉ ngơi. Đôi lúc tôi thấy hơi rảnh rỗi quá. Thói quen cũ mời gọi quay trở lại. Đặc biệt là Facebook. Nhưng tôi kịp chặn dòng duy nghĩ đó trước khi nó mạnh hơn. Ok, ổn rồi. Tôi tự nói với bản thân như vậy.

Tiếp tục làm việc cải thiện khả năng tập trung

Trong ngày nghỉ, tôi kiểm kê lại bao nhiêu dự tính. Bao nhiêu ý tưởng vẫn còn nằm trong sọt từ năm này qua năm khác. Quá nhiều, quá nhiều không thể đếm hết được. Thứ đáng lẽ cần làm vài năm trước vẫn còn nằm y nguyên tại đó. 

Cũng thời gian này. Tôi không hề đọc một tin nhắn nào trên MXH. Muốn thử xem có ai nhớ mình không. Gần như im lặng tuyệt đối. Nhưng thật tuyệt. Một người bạn đã lâu không gặp. Một cô gái mình yêu mến nhắn tin SMS. Chỉ có em. Chẳng có gì ngoài hỏi thăm sức khoẻ và tâm sự. Những vướng mắc trong cuộc sống của em. Thật tuyệt, tôi không nhớ. Mình bỏ nhắn tin SMS từ năm nào nữa. 

Những tin nhắn chậm hơn, dài hơn và sâu sắc hơn. Nhưng tôi biết, mình đã đúng ngay từ lần gặp đầu tiên. Trong câu chuyện tôi nghe được tâm tư của em. Phù hợp với một dự án chết chìm từ vài năm trước. Không để mình rảnh rỗi quá lâu. Tôi bắt tay vào dự án làm hướng dẫn thiết kế trang web. Thứ mà tôi để trong sọt vài năm rồi. 

Đây cũng là lĩnh vực tôi rất sợ. Chưa bao giờ dám thử. Ok, không sao. Tôi dành hai ngày đầu nghiên cứu đường đi nước bước ra sao. Sau đó in ra giấy, đọc đi đọc lại rồi quyết làm. Tôi bắt đầu bấm máy vào sáng ngày 2/8. Mỗi ngày quay hướng dẫn từ 7h30 đến 16h. Gần 1 tuần sau thì hoàn tất quá trình quay thô. Gần 100GB phim, khoảng vài chục giờ video. Tôi nói liên tục từ sáng tới chiều. Trong khoảng 4 giờ buổi sáng. Tôi thấy khả năng tập trung của mình cải thiện rất nhanh. Những buổi cuối cùng. Tôi có thể nói liền mạch ý tưởng trong vài chục phút. Nói có tình cảm hơn và dễ hiểu hơn.

Qua buổi chiều thì hơi đuối sức. Nhưng khả năng tập trung vẫn tốt hơn nhiều so với cách đây hơn tuần. Cuối cùng quá trình quay thô cũng xong. Mọi thứ gói gọn trong mấy chục tiếng video. Không kịch bản, chỉ gạch đầu dòng kèm ý chính thôi. Quả thật, đây là thử thách lớn với tôi. Điều tôi chưa từng làm bao giờ. Mặc dù khá căng thẳng. Tôi thấy hài lòng khi hoàn tất buổi quay cuối cùng.

Trước khi làm, tôi cam kết làm tốt nhất trong khả năng rồi. Tôi không mong đợi vào kết quả của dự án này. Như một phép thử cho khả năng tập trung. Và để bước khỏi vòng an toàn của mình. Thật sự, cảm giác tuyệt hơn tuần đầu nhiều. Cả chục năm rồi, tôi mới thấy đầu óc hoạt động hiệu quả mạch lạc như thế. Tất nhiên so với chính mình thôi. Tôi thấy vui vì dám bỏ lại những thứ xao lãng để tập trung hơn. Tôi không nghỉ nữa. Mà bắt tay vào xử lý video vào hôm sau.

Để cải thiện khả năng hậu kỳ. Mỗi sáng, tôi dậy sớm học hướng dẫn mới trước khi bắt tay vào việc. Dự định hoàn thành giai đoạn hậu kỳ trong 1 tháng. Thật ra một tháng là nhanh. Tôi cứ bắt tay vào làm thôi. Bước sang tuần thứ ba. Tôi thấy có sự thay đổi. Ok, để xem sao. Bạn biết không? Tôi có thể hậu kỳ cắt ghép, xử lý âm thanh liên tục trong 2 giờ. Hai giờ tập trung cao, để xử lý từng lỗi nhỏ trong phim và âm thanh. 

bỏ mạng xã hội để làm việc tập trung hơn

Tôi không rõ đã cắt bao nhiêu đoạn phim. Không rõ đã xử lý bao nhiêu tiếng nhép miệng. Chắc không dưới vài ngàn. Nhiều đến nỗi máy tính không chạy nổi những đoạn cuối cùng. Chưa bao giờ xảy ra việc này trên máy tính của tôi. Sang buổi chiều, khả năng tập trung có giảm hơn. Nhưng tôi biết tốt hơn trước rất nhiều. Ngày trước, tôi ngồi lơ mơ cả ngày. Bây giờ, chiều đến tôi vẫn có thể cắt ghép được khoảng 2 tiếng nữa. 

Có thể bạn chưa từng xử lý phim. Đây là công việc rất tốn thời gian, nhàm chán và phải rất tập trung. Cuối cùng, trời cũng thương. Sau khi cắt ghép mấy chục tiếng video gốc. Tôi hoàn tất hướng dẫn dài gần 3 tiếng. Lần đầu tiên, tôi cảm thấy hài lòng ngay khi làm xong. Hài lòng từ bản nhạc, tiêu đề, ảnh thu nhỏ. Mọi thứ đều làm tôi thấy hài lòng. Lần này, tôi không chờ bao nhiêu lượt xem để hài lòng nữa.

Tôi đã hài lòng ngay từ việc đang làm rồi. Việc này giúp tôi tăng khả năng tập trung hơn. Những việc nặng nhọc nhất cũng hết. Tôi cắt nhỏ ra các phần bằng nhau để thực hiện bài viết.

Trong thời gian này. Tôi duy trì thói quen thể dục đều đặn hai lần/1 ngày. Quãng đường từ 10 tới 20km. Như thường lệ, tôi hoàn thành buổi chạy sớm. Tôi ngắt kết nối hoàn toàn. Kể cả cuộc gọi từ điện thoại. Tự pha cho mình một chút cafe cho đầu óc vui vẻ. Mới đầu nghĩ chắc kinh khủng lắm.

Cách đây một tháng. Tôi phải dành khoảng 2 ngày để hoàn thành bài viết 2000 chữ. Trong tình trạng căng thẳng và mất tập trung. Còn hôm nay, tôi bỏ lại mọi thứ sau lưng. Ngắt luôn cả kết nối mạng trên máy tính.  Đeo tai nghe cách âm bật nhạc Deep Focus trên Spotify. Nhạc cũng được tải để nghe Offline luôn. Rồi nhấp ngụm cafe Red cup đá không đường ☕. Tôi bắt đầu gõ những chữ đầu tiên. Mới đầu hơi gượng gạo nặng nề. Rồi tôi chẳng nhìn vào màn hình nữa.

Tôi để đầu óc mình phiêu theo nhạc, cùng việc đã làm trong vài tuần qua. Tay nó muốn gõ gì thì gõ. Thật tuyệt, lần đầu tiên viết bài mà không bị căng thẳng. Hai ngày như vậy, tôi gõ được bài viết 12 ngàn chữ. Thời gian nhìn vào màn hình cũng không nhiều. Mọi thứ cần nói đều xuất hiện trong bài. Tất nhiên, nhiều phần sai chính tả. Nhưng quan trọng nhất, bài viết có sự mạch lạc, vui vẻ và cảm xúc hơn. Tôi kệ, cứ viết đã mai sửa.

Tiếp tục dành 2 ngày sửa bài viết. Dự tính mọi việc hoàn tất vào 2/9. Nhưng lần này vẫn vượt dự tính một ngày. Tôi hoàn tất bài viết với 8 ngàn chữ. Dễ đọc, dễ hiểu và vui vẻ. Những đoạn bỏ đi bởi vì đã nói chi tiết trong video rồi. Tôi vẫn giữ nguyên bản gốc để đọc cho vui. Sau khi kiểm tra mọi thứ tôi nhấn đăng bài viết. Ok, đã xong. Đã về đích rồi.

Tôi thấy nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Không chờ ai xem hay không. Bởi vì tôi vừa làm xong việc mình sợ. Việc mình đã tránh né từ lâu. Thực hiện toàn tâm toàn ý. Tôi đã hoàn tất mọi việc trong đúng 1 tháng. Những việc tôi đã gác lại vài năm, để làm một người khác trên mạng xã hội. Hiện tại, tôi thấy hài lòng. Tôi dành ngày 2/9 để gõ những dòng này tâm sự với bạn. Vậy chúng ta còn gì kể cho nhau nghe nữa không?

Biến điện thoại thành máy đọc sách

bo mang xa hoi de doc sach

Trong thời gian loại bỏ xao lãng từ mạng xã hội. Tôi thấy mình vẫn có thói quen cầm điện thoại. Thế là tôi dùng thử ứng dụng đọc sách của iPhone. Đồng thời cài luôn trên chiếc máy tính nữa. Có lẽ, đây là quyết định sáng suốt nhất năm nay. Tôi dành thời gian đọc báo, đọc comment trước đây sang đọc sách.

doc sach tren iphone

Đến khi viết bài này, tôi đọc sách hơn 20 ngày trên điện thoại. Có hôm tôi đọc được hơn 3 giờ/1 ngày. Vẫn là khoảng thời gian cầm điện thoại lướt gì đó. Nhưng bây giờ tôi thấy hiệu quả, có ích và tập trung hơn.

Đến khi gõ những dòng này, tôi đã đọc xong 10 cuốn sách bằng điện thoại rồi. Bên cạnh đó còn đọc được 2 cuốn sách giấy khá dày nữa. Tôi không tin thời gian rảnh có thể đọc nhiều như vậy. Cách không lâu, tôi mất cả tháng để đọc xong cuốn sách 500 trang.

bỏ mạng xã hội để học nhiều hơn

Bây giờ, khi không bị mạng xã hội làm phân tâm. Đầu óc biết cần phải làm gì. Tôi có thể hoàn thành 500 trang trong khoảng 3 ngày. Đọc với sự hứng thú và tập trung cao. Điều mà chính tôi không thể tin được. Tôi còn 3 cuốn đang đọc giở nữa. Tôi có thể hoàn thành được cả 3 cuốn sách đó, sau khi đăng bài viết này.

Tập trung giúp tôi học được nhiều hơn

hoc them photoshop tren skillshare

Phải nói thật, trong hơn 1 tháng. Tôi lên lịch bắt mình phải học vào mỗi sáng. Có thể bạn nghe thấy buồn cười. Già rồi thì học làm gì nữa. Hay muộn rồi học không kịp đâu. Tôi cũng từng như vậy hơn chục năm qua. Nhưng lần này tôi quyết thay đổi. Mặc dù tập trung hầu hết sức lực vào dự án làm trang web.

Tôi đã hoàn thành 4 khoá học xử lý phim ảnh trên SkillShare. Quan trọng hơn, lần này tôi muốn học thật sự. Chứ không phải bật để nó chạy rồi bấm điện thoại như xưa nữa. Tôi thấy sai rồi. Không phải già hay muộn gì cả. Hoàn toàn có thể học được. Thậm chí còn học nhanh là khác. Miễn tôi thật sự muốn học và tập trung sức lực vào nó. Sau dự án này. Tôi sẽ tiếp tục thực hiện hướng dẫn Photoshop miễn phí cho coi.

Để xem mình có thể làm được những gì. Đây cũng là dự án tôi chôn mấy năm rồi. Phải đào lên cho nó sống lại mới được. Qua việc tự học và cách ly với thế giới thông tin náo nhiệt. Tôi thấy, chúng ta có thể tìm niềm vui từ học hành. Rất nhiều hôm tôi cười sảng khoái theo giáo viên. Theo những kiến thức mới, những bất ngờ mới. Mặc dù niềm vui này khó tìm hơn MXH nhiều. Nhưng bạn muốn thì sẽ có thôi.

Học tiếng anh hiệu quả và tập trung hơn

Ngoài chạy bộ và học thêm vào sáng sớm. Tôi cũng dành thời gian học tiếng Anh trên Duolingo. Mặc dù đã theo đuổi hơn 3 năm trên đây. Nhưng thật sự, nhiều lúc rất cố gắng hoàn thành 60 điểm kinh nghiệm/1 ngày. Bởi vì, tâm trí tôi thích những thứ vui vẻ trên mạng xã hội. Chỉ cần đạt điểm cái là tôi buông ra ngay. Hoặc để tối sắp đi ngủ, sau khi lướt chán chê. Tôi mới học vội vàng cho đủ điểm.

bỏ mạng xã hội để học tiếng anh

Quyết định buông mọi thứ phiền nhiễu kia. Mỗi ngày, tôi hoàn thành khoá học trong vài phút với sự tập trung cao độ. Hiện nay, tôi luôn đạt điểm cao hơn từ 2 tới 5 lần so với cách đây 1 tháng. Tất nhiên, cũng tự tin chiếm vị trí đầu bảng xếp hạng trên đó. Xin lỗi, có thể bạn thấy như đang khoe. Hoặc học tiếng Anh có gì đâu.

Thế hệ tôi không có điều kiện học tiếng anh như hiện nay. Không biết được tác dụng và đầu tư như thế nào cho hợp lý. Nhưng khi phải tự làm việc nuôi sống bản thân. Tôi biết được những hạn chế do không biết tiếng Anh rồi. Nên tự học thôi. Tôi chỉ học để nâng cao khả năng nhận thức, chứ không so với ai cả. Bạn biết đấy. Lần đầu tiên tôi dám đọc một cuốn sách tiếng Anh trên iPhone. Cuốn Who was Steve Jobs. Lần đầu tiên, tôi đủ can đảm xem minh ngu tới mức nào. 

Không tệ lắm. Tôi phát hiện, mình có thể đọc hiểu gần hết nội dung cuốn sách. Nhấn mạnh rằng đây là cuốn sách không dày lắm. Tôi hứng thú đọc như mới biết chữ vậy. Một số từ không biết thì nhờ iPhone dịch dùm. Trải nghiệm đọc sách tiếng Anh trên iPhone tuyệt cú mèo. Cảm ơn, tập trung cho tôi khả năng đối diện với cái ngu của mình.

Mạng xã hội không xấu, thậm chí còn tốt. Nhưng tôi chọn từ bỏ.

loi ich cua mang xa hoi

Qua nhiều năm gắn bó với mạng xã hội. Tôi thấy mạng xã hội không xấu. Đúng hơn nó rất tuyệt vời. Giúp chúng ta kết nối đơn giản hơn. Nhìn thấy nhau dễ dàng hơn. Nhưng, có lẽ tôi sinh ra trong thời không có công nghệ này. Tôi biết những ngày tháng chú tâm vào sở thích của mình. Và tôi đã đánh mất nó từ khi nào không hay. 

Bạn có bao giờ cảm thấy mặc cảm khi tham gia mạng xã hội chưa? Chắc hẳn khá thường xuyên. Chúng ta dễ cảm thấy kém cỏi khi nhìn vào thành công của người khác. Chưa bao giờ so sánh với người khác dễ như hiện nay. Chỉ cần nhấp chuột. Bạn sẽ thấy mọi thứ đẹp đẽ vui tươi nhất của bạn bè. Thậm chí cả những người không quen biết.

Tôi không phải là người thích so sánh. Nhưng dùng mạng xã hội ở cường độ cao. Tôi đăng hàng ngàn bài viết trong mấy năm để duy trì trang Fanpage. Tôi cũng cảm thấy mình kém cỏi từ khi nào không hay. Thật sự, nó thấm vào trong người ta khi nào không rõ. Quá nhiều cái hay cái đẹp. Quá nhiều người giỏi trên đó. Cho nên, tôi cần chấm dứt hiện tượng này. Chẳng còn cách nào ngắt kết nối.

hẹn hò khi không có mạng xã hội

Ngày xưa, tôi phải đi hàng trăm kilomet. Đợi năm hết tết đến để biết ban bè khoẻ không. Hay đợi cả tháng để đọc những dòng thư đầy ân tình. Thì nay, mọi thứ 24/24. Bạn có thể biết mọi người ăn mấy giờ. Món gì, nhà hàng nào. Hay mới mua xe gì. Thậm chí, đứt tay cách đây vài chục giây. Nhưng thứ hiếm trở nên quá sống động và đầy đủ.

Khi điện thoại luôn trong túi. Quá khó để ngăn những dòng thông tin này. Những nhớ nhung, khao khát gặp mặt không còn nữa. Tôi đã thử bỏ theo dõi gần hết bạn bè. Nhưng Facebook cũng chẳng tha. Facebook sẽ tham khảo thói quen. Đề xuất kết bạn mới liên tục kèm những nhóm nào đó. Đồng thời liên tục gửi email mời gọi. Tất nhiên không phải ngẫu nhiên rồi.

Tôi đã phòng thủ trước khi đăng bài lên Fanpage “Chỉ đăng bài thôi, xong ra ngay”. Thế mà vài giây sau tôi đã xem ai gửi kết bạn. Ngó cái quảng cáo thế nào. Bay ngay 20 phút mà không được mịa gì. Thà để 20 phút nằm ngủ còn tốt hơn.

Tôi biết cảm giác bình yên khi không có quá nhiều thông tin. Đồng thời cũng thấy được những lợi thế hiện nay. Nhưng có lẽ, tôi không thích kết nối quá dễ dàng. Nhiều năm rồi, phần lớn cuộc nói chuyện đều qua việc nhắn tin, gọi video. Không còn những buổi hẹn đi chơi tối như ngày xưa nữa.

Nếu có thì liên tục bị làm phiền bởi thông báo của ứng dụng nào đó. Khi mọi thứ quá dễ dàng kết nối như hiện nay. Tôi thấy vô cùng thèm những ngày xưa. Tôi nhớ cảm giác hàng xóm thật mật trò chuyện. Trẻ còn nô đùa cùng nhau, tắm sông, câu cá. Tôi nhớ những buổi hẹn hò cùng ngắm trăng xưa cũ. Đơn giản bình yên. Không nhiều chuyện, không bị thứ gì trong túi theo dõi hay làm phiền như hiện nay. 

Con người rất thích thông tin mới. Nhưng chắc chắn sẽ quá tải khi tiếp nhận liên tục 24/24. Nhiều năm tôi không biết thời gian của mình đi đâu hết. Luôn lo lắng khi ra ngoài không có điện thoại. Lo lắng khi hết cước 4G để xem ai nhắn gì trên FB. Đang ngủ cũng chộp lấy điện thoại xem có gì mới. Hay chưa kịp đi đái đã xem điện thoại rồi. Đang lái xe cũng dừng lại vì một thông báo FB. Nhiều lúc cảm thấy bị điều khiển từ xa vậy đó.

Tôi tự nhận mình có khả năng kiểm soát lý trí tốt. Nhưng cũng không thể tránh khỏi còn đường đó. Để mất nhiều năm làm gì đó, ở đâu đó. Đôi lúc, tôi thấy mọi hành động của mình như cái máy vậy. Mất kiểm soát, quen tay. Một lần nữa, tôi phải xem xét lại bản thân. Dành lại khả năng kiểm soát tâm trí, thời gian và công việc của mình. 

Sau thử nghiệm này, tôi đã sẵn sàng từ bỏ mạng xã hội. Mặc dù MXH cho tôi khả năng kết nối. Nhưng cũng mang đến không ít rắc rối cho tâm trí tôi. Hiện giờ, tôi không còn bận tâm kiểm tra Zalo, FB, Mail. Không còn phải tính đăng gì cho ngày hôm nay, ngày mai.

Đã gần 4 giờ chiều 2/9 rồi. Tôi đang gõ những dòng cuối cùng trên chiếc máy tính không kết nối mạng. Bên cạnh là chiếc điện thoại đang ngủ yên. Lúc này, tôi thấy rất ổn. Không thể có được mọi thứ cùng 1 lúc. Đành phải đánh đổi vậy. Hiện tại, tôi chọn bình yên, sống chậm hơn chút nữa. Có lẽ đến lúc nói lời chia tay. Chúc bạn công việc thật tốt và sức khoẻ ❤️. Cảm ơn.

Đọc thêm

Dùng thử Adobe Photoshop 2024

Để lại một bình luận

Email của bạn không hiển thị công khai. Mình sẽ trả lời bình luận trong ngày. Nhớ quay lại đọc phản hồi nhé. Cảm ơn bạn đã dành thời gian.